Hoà ThượngKim Cang Tử
Tạp Chí Nghiên CứuPhật Học Số 6 /1998 (Hà Nội)
Lăng
Nghiêm là một bộ kinh triết lý thần bí và có khoa học khám phá muôn vật, ý
nghĩa rất uyên thâmmầu nhiệm. Bộ kinh này gồm mười quyển dạy về cả Hiển giáo
và Mật giáo, xưa nay nhiều người rất ngưỡng mộ tôn sùng.
Kinh này không phải như các kinh vẫn thường đem đọc
tụnglễ báicầu đảo, như kinh Pháp Hoa, Dược Sự, Báo Ân, Lương Hoàng, Thuỷ Sấm…
Bộ này chỉ chuyên về nghiên cứugiáo lý là chính; còn như muốn đắc phápkinh
nghiệm, thì phải theo pháp dạy: Vô Hương Bồ đề, hay muốn đắc phápkinh nghiệm,
thì phải theo pháp dạy: Thụ giới, giữ giới, lập đàn tràngtác pháptu luyện rất
công phu mới được. Nếu chỉ do tín tâm tụng hài thần chú dài ở trong kinh một
cách thông thường để cầu công đứcan lạc thì không phải nói.
Muốn tu đới Pháp chính định, trước hết phải tìm
thầy thụ giới theo ba nghĩa “quyết định” trong kinh Phật dạy:
Giữ giới, tu định, phát tuệ.
Tiếp tâm là giới, nhân giới sinh định, nhân định phát
tuệ.
Gìn giữ bốn điều luật ghi:
Sát, đạo, dâm, vọng, trong sáng như giá, như sương,
tự mình không sinh ba ý nghiệp, bốn khẩu nghiệp. Tâm không duyên với sắc, hương
vị. Nếu tu định khônggiữ giới thì dù có nhiều trí, thiền địnhhiện tiền cũng
lạc vào ma đạo, tà kiến.
Khi tu luyện còn phải thực hiện ba phép Tiên Thứ
Phật dạy nguyên văn như sau:
“Một là tu tập từ các trợ nhân, hai là chân tu
nạo sách chính tính, ba là tăng tiếntrái lại hiện nghiệp”.
Thế nào trợ nhân?A nan: 12 loài chúng sinh trong thế giới không thể tự
toàn, phải nương theo bốn cách ăn uống và an trụ; nghĩa là nương theo đoạn
thực, tư thực và thức thực; vậy nên Phật bảo tất cả chúng sinh ăn thức lành thì
sống, ăn thức độc thì chết. Vậy những chúng sinh cầu Tam ma đề, nên dứt bỏ năm
thứ rau cay trong thế gian. Năm thứ rau cay này ăn chín thì phát lòng dâm, ăn
sống thì thêm lòng giận. Những người ăn rau cay đó, ở trên thế giới dù biết
giảng thuyết 12 bộ kinh, thiên tiên 10 phương hiềm vì hôi hám đều phải trách
xa, các loài ngã quỷ v.v… Nhân trong lúc người kia ăn rau cay, đến liếm môi mép
người đó, mà người đó thường ở lẫn với quỷ cùng chỗ, phúc đức ngày càng tiêu hao,
thường lâu không được lợi ích. Người ăn rau cay tu phép đại lựcma vương, nhân
được dịp đó hiện ra thân Phật đến thuyết pháp cho người kia nghe, dèm pha cấm
giới, khen ngợi dâm lạc, tức giận, si mê, đến khi mạnh chung, tự thân người ấy
làm họ hàng cứu ma vương, khi hưởng thụ phúc hết rồi thì sa vào địa ngục vô
gián, A Nan, người tu đạoBồ đề phải đoạn hẳn năm thứ rau cay ấy gọi là điện
thứ tu hànhtăng tiến thứ nhất.
Thế nào là chính tính? A Nan, chúng sinh tu vào Tam ma đề, cốt yếu trước nhất phải
nghiêm chỉnhgiữ giớitrong sạch, đoạn hẳn lòng dâm, không dùng rượu thịt, chỉ
ăn thức ăntrong sạch nấu chín, không ăn thứ sống, A Nan, người tu hành đó nếu
khôngđoạn dâm dục và sát sinh mà ra khỏi được ba cõi, thật không có lẽ như
vậy. Nên coi sự dâm dục như là rắn độc, như thấy giặc thù, trước hết phải giữ pháp
tứ khí, bát khí của giới thanh văn, nắm giữ cái tâm không nóng lên. Cấm giới đã
thành thục thì ở trong thế gian hẳn không còn nghiệp sinh nhau, giết nhau, đã
không làm sự trộm cướp thì không còn bị mắc nợ nhau và khỏi phải trả cái nợ
kiếp trước trong thế gian. Người trong cái sạch ấy là pháp Tam ma đề, chính cái
nhục thân của cha mẹ sinh ra không cần thiên nhẫn tự nhiên thấy được mười
phươngthế giới, thấy Phật nghe pháp, chính mình vâng lĩnh thái mạnh thanh
tịnh. Không còn những việc khó khăn nguy hiểm, ấy gọi là tiệm thứtu hànhtăng tiến thứ 2.
Thế nào là hiện nghiệp? A Nan, người giữ gìncấm giớitrong sạch như vậy, tâm
không tham dâm, không dong ruổi theo lục trần ở ngoài, nhân không dong ruỗi, tự
xoay lại về tính bản nguyên trần đã không duyên thì căn không ngẫu, hợp với đâu
nữa, trở ngược dòng về chỗ toàn nhất, sáu cái dụng không ngẫu, hợp với đâu nữa,
trở ngược dòng về chỗ toàn nhất, sáu cái dụng không hiện hành, cõi trước trong
sạchví như ngọc lưu ly có mặt trắng sáng treo ở bên trong. Thân tâm khoan
khoái, tĩnh diệu viên minh bình đắng được đại an ổn, tất cả mật viên tịnh diệu,
các đức Như Lai đều hiện trong đó, người ấy liền được vô sinh pháp nhẫn. Từ đó
lần lượttụ tập, tuỳ cái hạnh phát ra mà an lập các thánh vị, ấy gọi là tiệm
thứtu hànhtăng tiến thứ ba.
Những vị tu theo Lăng Nghiêm, đại định, giữ được các
điều luật ghi trong sạch mà chuyên tu tốt, thì công đứclợi ích tiến lên các
ngôi thứ hiền thánh như thế nào?
Xin xem lần lượt từ dưới lên trên như sau:
Trước hết phải dùng ba phép tiệm thứ là bậc đầu
tiên sơ pháp tâm, để tăng tiến cho các ngôi hiền thánh sau được lên cao dần, từ
phàm phu lên đến ngôi đại thánh là Phật, không phải trải qua nhiều đời nhiều
kiếp.
Thứ đến ngôi Can Tuệ địa, ngôi này chỉ có trí tuệ
hiển thông giáo nên gọi Can Tuệ địa. Ngôi này là Cận ngoại phàm:
Thứ đến mười ngôi Tín so ngôi tín này đem làm tín
căn của mình mà gây giống Phật, nên gọi là ngoại phạm.
Thứ đến mười trụ, 10 ngôi này sinh vào nhà Phật mà
thành Phật tử, nên là Nội phàm, vào bậc Tiểu hiền.
Thứ đến mười ngôi Hành, 10 ngôi này mở rộng lục
độc mà làm việc Phật, cũng là Nội phàm, thuộc bậc Trung hiền.
Thứ đến mười ngôi Hồi hướng, 10 ngôi này đem công
đứcPhật sự hướng về Phật tâm, cũng là Nội phàm, như là bậc Đại hiền.
Bốn ngôi Gia hành, 4 ngôi này gia tăng công hành
để lên bậc Thánh, xoá bỏ sự cách biệt giữa Tâm với Phật và diệt hết số lượng mê
với ngộ, là bước quá độtừ hiền lên Thánh, là ngôi Á Thánh.
Mười ngôi Thánh địa, Tu từ ngôi thứ nhất lên đến
ngôi thứ mười, thì khế hợp chân như, bóng mây từ phủ khắp Niết bàn, che chởcứu
hộ cho hết thảy chúng sinh. Đối với Phật quả thì đây là ngôi Nhân.
Đẳng giác, ngôi này vị thứ ngang Phật, nhưng còn
phải diệt trừ “Sinh tướng vô minh” (42 phẩm vô sinh đến đây thì đoạn diệt hết),
thì lên ngôiDiệu Giác cao siêu cực điểm là hậu Nhân địa.
Diệu Giác đến ngôi này thì cả phúc đức và trí tuệ
đều hoàn toàn đầy đủ, muốn thi hànhChính Giác thì nhập Na già định Kim
cươngđạo, chuyển hết Dị thục thức là hành phật, nên Diệu giác là ngôi Nhân địaNhư Lai tức là ngôi Quả (Phật quả).
Những người tu có thần thông linh ghiệm, được đến
đâu cũng phải giữ vững lòng lành mà đừng tự phụ, nếu tự cho mình là Thánh thì
hiền bị đoạ lạc ngay vào đường tà.
Những tà ma này lớn nhỏ có hàng năm mươi loại rất
là lợi hại cho việc tu hành, càng tu cao càng hay bị ma trược, ma báo. Lũ ma nó
cũng ở trong năm uẩn là sắc, thụ, tướng, hành, thức của mình mà hoá ra, thừa cơ
lúc mình sai lầm là nó được dịp hại mình, làm cho mình không được gặp chính đạo,
thiệt mất cả phúc lợigiải thoát.
Cho nên đối với việc tu trì phải thận trọng, có
hai điều phải thực hiện cho tốt: một là giữ giớitrong sạch, hai là chính
tâmthành ý, vì giải thoát và lợi lạc cho hết thảy chúng sinh mà tu, thì
mới hy vọngthành tựuđạo pháp cao quý được.
Muốn hiểu được khoa học, triết học của kinh Lăng
Nghiêm dạy, thì phải học thông Tam Như Lai Tạng. Thấu triệt Pháp sinh trần, Pháp
diệt trần. Tỏ rõchân lý cao siêu tuyệt vời. Thức tinhnguyên minh, vạn phápduy thức.
Xin hãy nghiên cứu kỹ bộ Đại kinh này.