Lời đầu sách
Trước tiên, chúng tôi xin trình bày nhân duyên chọn tên cuốn sách nầy.
Kỷ niệm thời trẻ là kỷ niệm khó quên. Mỗi lần nhớ Huế là mỗi lần tôi nhớ hoa ngọc lan. Một hôm viếng chùa, một đại đức đã đọc và giảng bài thơ chữ nho trên vách cho tôi nghe. Tác giả bài thơ là nhà chí sĩ Phan Bội Châu. Bài thơ ca ngợiđức hạnh của Hòa thượng Thích Tịnh Khiết qua hoa ngọc lan. Làn hương ngọc lan và đức hạnh của Hòa thượng đã quyện chặt vào tuổi trẻ của tôi từ đó. Tôi yêu bài thơ ấy và học thuộc lòng :
“Tiền thân chưởng tự xuất bồng lai
Duy hướng bồ đềviện lý tài.
Tố nhụy quang tranh đông dạ tuyết
Kỳ phương phẩm đoạt lảnh đầu mai.
Trang tỉ thường nga nguyệt ám xai.
Hương chân vương giả thiên thùy thưởng
Duy Phật tùng lai năng thức Phật
Ân cần huệ ngã thử hoa khôi.”
Dịch nghĩa :
Thân trước vốn người tự cõi tiên
Sao vì trí giác đến rừng thiền,
Sắc màu đông tuyết còn thua thắm
Hương chấthoàng mai lại kém duyên.
Dáng vẻ triều vương trời ái mộ
Hằng nga trang tỉ nguyệt ưu phiền.
Phật duyên tương cảm nên tương ngộ
Cành ngọc lan trao tới cựu hiền .
Ai đã một lầndiện kiếnHòa thượng mà có thể quên được hình ảnhgiải thoát của Người? Lần đầu tiên hầu Người là lần đầu tiên tôi có ý niệm về giải thoát. Từ đó, tôi nuôi dưỡngý chíxuất gia. Ba năm sau, đến năm 1961, tôi may mắn có mặt trong hàng đệ tử nhỏ xuất gia của Người. Tôi đã đến với đạo qua Người, nghĩa là tôi đã đến với niềm tingiải thoát trước chánh kiến qua kinh tạng.
Nay nhìn lại, tôi nhận ranếp sống nhà chùa là nếp sốngtình thương và trí tuệ. Người trong thơ đã mở nguồn cho tôi vào đạo và mở nguồn cảm xúc cho tôi bây giờ. Tôi chọn tên cho tập sách nhỏ nầy “Hoa Ngọc Lan” là vì thế.
Tập sách là những mảnh hồi ký, bao gồm các chương :
Chương I: Nếp sống nhà chùa Huế và công việc hành điệu, tu tập.
Chương II: Tỳ ni, Sa Di luật, Oai nghi và Cảnh Sách.
Chương III:
-Tám điều giác ngộ của một bậc Thượng sĩ
– Lời di huấn của Thế Tôn
– Các thao thức về “Con đường” và việc “thực hiện Con đường”.
– Tình cảm nhà tu.
Xin trân trọnggiới thiệunếp sống ấy đến quý bạn đọc. Mong quý bạn thông cảm qua những giới hạn và thiếu sót của tập sách.
Trân trọng,
Tỳ kheo Thích Chơn Thiện