Đại Tạng No. 1451
CĂN BẢN THUYẾT NHẤT THIẾT HỮU BỘ
Mùla-Sarvàstivàda
TỲ-NẠI-DA TẠP SỰ
Mùla-Sarvàstivàda Vinaya Ksudraka Vastu
(Cuộc đờiđức Phật và các đệ tử)
Hán dịch: Tam TạngNghĩa Tịnh, đời Đường, Trung Quốc
Việt dịch: Tỳ khưu Tâm Hạnh, PL 2542 – TL 1998
Lời Người Dịch
Mùa hạ năm 1970 tại Phật Học ViệnHải Đức Nha Trang, chúng tôi được Thầy Đức Chơn và Thầy Phước Châu giao việc dán lại trang Bát-Kính-Pháp bị nhầm trong sách “Phật và Thánh Chúng” của Thầy Cao Hữu-Đính do Phật Học Viện Trung Phần ấn hành và in tại Nhà in Hoa Sen, NhaTrang. Sau khi công việc hoàn tất, chúng tôi được Quý Thầy cho mỗi người một quyển sách này, tuy rằng lúc ấy chưa phát hành. Lần đầu tiên trong đời, tôi bị tác động rất lớn, qua hình ảnh các Phật-tích ở Ấn Độ và những câu chuyện về Đức Phật và các đệ tử trong quyển sách. Ở đây, Đức Phật và các vị Thánh đệ tử rất gần và rất thực với đời sống và suy nghĩ của tôi, khác với hình ảnhĐức Phật cùng Chư Bồ Tát, Thanh văn với những thần biến không thể nghĩ bàn mà tôi đã được biết qua các Kinh Pháp Hoa, Di Đà … Sau đó, vào một buổi trưa, đang ngồi trông chừng nhà tổ, tôi lại được gặp tác giả quyển sách — Thầy Cao Hữu Đính, với chiếc áo dài đen — trong lúc đến dạy cho quý chú học Tăng ở Phật Học Viện. Hôm ấy, có lẽ còn sớm nên Thầy ngồi nghỉ ở trước nhà tổ trên đầu dốc, trước khi lên một đoạn dốc nữa đến lớp học. Tôi rón rén đến chào Thầy và hỏi: “Thưa Thầy, quyển ‘Phật và Thánh chúng’ Thầy viết hay dịch?”. Và tôi được Thầy cho biết Thầy viết từ những tài liệu khác nhau nhưng nhiều nhất là lấy từ Luật-Bộ. Thấy tôi rất thích thú về những sự việc trong quyển sách, Thầy có cho biết qua về tầm quan trọng của A-Hàm và Luật-Bộ đối với sự học hỏi về Đức Phật và giáo pháp của Ngài. Sau này, trong những năm học ở Phật Học Viện Liễu-Quán, Phan-Rang, nhân tra cứutài liệu trong tạng Đại-Chính của Phật Học Viện Hải-Đức cho Phật Học Viện Liễu-Quán mượn, tôi thấy có chữ ghi và những tờ giấy làm dấu của Thầy Đính trong Bộ Tạp Sự của Hữu Bộ. Sau khi đối chiếu, tôi mới biết phần lớn tài liệu viết cuốn “Phật và Thánh Chúng” rút từ Bộ Luật này.
Đáp ứngtâm nguyện và sự hỗ trợ cho việc phiên dịch Đại-Tạng Kinh Việt-Nam của Thầy Tịnh Hạnh — Đài-Loan, tôi tra cứu và dịch Bộ Tạp Sự bốn mươi quyển này để góp phần vào công tác phiên dịch do Thầy đề ra. Và sau khi dịch, tôi được Luật sư Thích Đỗng Minh hoan hỷchứng nghĩa cho từng quyển.
Căn Bản Thuyết Nhất Thiết Hữu BộTỳ Nại Da Tạp Sự – Mùla sarvàstivàda vinaya ksudraka vastu – là Bộ Luật trong hệ thống Luật-Tạng do Bộ PháiNhất Thiết Hữu thuộc hệ Thượng Tọa BộẤn Độkiết tập, được Luật sư Nghĩa-Tịnh — một trong bốn vị đại dịch giả về Phật điển của Trung Quốc — đem về từ Ấn Độ và dịch ra Hán văn thành bốn mươi quyển tại Trung Quốc vào năm Cảnh Long thứ tư (Dương Lịch 710) thuộc Triều đại nhà Đường. Nội dung Bộ Luật này ghi lại những việc quá khứ của Đức Phật và các đệ tửliên hệ đến sự việc Đức Phật chế định các giới luật trong hiện tại. Qua các sự kiện được bộ này ghi lại, chúng ta có thể biết rất chi tiết về cuộc đờiĐức Phật từ cung trời Đâu Suất, giáng thần, đản sinh, xuất gia, thành đạo, chuyển pháp luân, và cho đếnnhập Niết bàn và cuộc đời các vị đệ tử. Đồng thời, chúng ta có thể biết những biến cốlịch sử của Tăng đoàn xảy ra trong thời Phật và sau Niết bàn, những hành trạng của các Thánh chúngđệ tử Phật và sinh hoạt của dân chúng Ấn Độ thời bấy giờ, các câu chuyện ngụ ngôn dân gian của Ấn Độ được các nhà kiết tập đưa vào để người đọc được học hỏi biết bao điều hay, ý đẹp trong cuộc sống đời thường này.
Thông qua những câu chuyện trên, chúng ta có thể thấy được Đức Phậtlịch sử của chúng ta vừa là Bậc Đạo sư, vừa là người Cha lành, vừa như một bà Mẹ hiền luôn luôn gần gũi, dạy bảo, chăm sóc cho đàn con là các đệ tửxuất gia và tại gia vây quanh mà không phải vị nào cũng dễ thương, dễ dạy. Tuy Ngài là một Bậc Giác ngộgiải thoáthoàn toàn nhưng ở đây chúng ta có thể thấy được tính cách rất nhân bản của Ngài qua sự việc cho đại thần Hành Vũ nghe về bảy pháp bất thối để ngăn chiến tranh giữa hai nước Ma Kiệt Đà và Phật Lật Thị (Quyển 35) hay ngăn cảnThái tử Ác Sinh (Virùdhaka) tàn phá thành Ca Tỳ La Vệ và câu nói đầy tình người “Không có bóng mát nào bằng bóng mát của cây thân tộc”. (Quyển 8). Trong sinh hoạt với các đệ tử, Đức Phật luôn có thái độ như một người bạn tốt (thiện tri thức) sẵn sàng lắng nghe ý kiến của người khác và chấp nhậntùy theohoàn cảnh, đối tượng, thời gian, miễn sao giúp cho họ tu tập được kết quả. Các vị Thánh chúng được kể lại trong sách, có những vị rất Thánh về mặt giải thoátgiác ngộ mà đời sống lại rất giản dị, khiêm tốn, dễ thương, có những tình bạn cao thượng, chân thành đến trọn đời như Xá lợi Phất và Mục Kiền Liên, cũng có những vị nghịch ngợm, thậm chí còn phạm phải những lỗi lầm rất phàm tục như tất cả chúng ta nhưng có khác là các vị ấy không che dấu mà luôn luôn tinh tấn vượt lên, đó là điều mà chúng tacần phảilưu tâm và học tập. Chúng ta cũng có thể thấy những tấm gương sáng chói của các vị nam nữcư sĩ hiểu pháp, tận tín Tam bảo, chứng đắc quả Thánh hay những vị có những hành động đầy từ bi và hùng lực như cư sĩĐại Danh (Maha Nàma) chủ thành Ca tỳ La Vệ đã hy sinh mạng sống của mình để cứu dân chúng trong thành trước sự xâm lăng của quân địch.
Những mẫu chuyện trong Bộ Luật này dạy cho chúng ta thấy được hành động và đời sống dù tốt hay xấu của từng nhân vật trong các câu chuyện đều có quan hệ duyên khởi từ hiện tại dến quá khứ và tương lai giữa bản thân vị ấy với hoàn cảnh chung quanh và ngược lại. Nhờ đó, chúng ta có sự hiểu biết bằng trí tuệ để tự sách tấn mình phải làm việc lành, tránh việc ác và có lòng từ bi thông cảm với những điều lầm lỗi của tha nhân, cùng nhau xây dựngđời sống bằng Giới, Định, Tuệ diệt trừđau khổ và sợ hãi, đem lại an lạc, hạnh phúc trong hiện tại và tương lai.
Đây là một Bộ Luật nên trong quá trình dịch chúng tôi phải sử dụng những thuật ngữ và văn của Luật tạng. Do đó, trong bản dịch có những đoạn khó hiểu với những vị chưa quen tiếp cận với văn Luật và đó là điều chúng tôi không thể làm khác đi được.
Những bài nhiếp tụng trong Bộ Luật này có hình thức như một bảng ký hiệu, vì ý nghĩa các câu (có khi là trong một câu) không liên hệ nhau, mỗi từ ngữ là một vấn đề được trình bày ở sau. Do đó, chúng tôi chỉ phiên âm Hán Việt chứ không dịch.
Khi dịch, chúng tôicố gắngsử dụng trực tiếp bằng vi tính với ý định sẽ cho biệt hành khi có điều kiện.
Bản Hán dịch rất hay và rõ ràng với văn của Ngài Nghĩa-Tịnh, nhưng bằng khả năng hạn chế của dịch giả thì bản Việt dịch này không sao đạt được như vậy và tránh khỏi sai sót, kính mong được các vị thiện tri thức chỉ dạy cho.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nha Trang, Long Sơn Vihàra,
Mùa hạ PL 2542 (TL 1998)
Bhikkhu Caràna-Citto Tâm-Hạnh.
LỜI TRI ÂN
Con xin thành kínhcúng dườngPháp bảo này đến:
– Tam Bảo, cha mẹ và chư thiên mật thùy gia hộ.
– Các vị Ân sư, Giáo thọ sư ở các Phật Học ViệnHải Đức Nha Trang; Bửu Tịnh — Tuy Hòa; Liễu Quán — Phan Rang; Phổ Đà — Đà Nẵng; Huyền Không và Thiền Lâm — Huế; Kỳ Viên và Phật Bảo — Sài Gòn, đã nuôi dưỡng và dạy bảo cho con được biết đến chánh pháp của Đức Phật, với lòng thành kính và tri ânvô biên.
– Luật sư Thích Đỗng Minh đã hoan hỷ và tận tình chứng nghĩa từng quyển.
– Hương linh Thầy Cao Hữu Đính, người đã gây ý thứcban đầu về việc dịch Bộ Luật này.
Thân tặng các bạn pháp Bồ đề trong các Phật Học Viện trên cùng những trú xứ mà tôi đã có thời gian được may mắn chung sống và cùng nhau tu họcchánh pháp.
Hồi hướng công đức này đến các vị Phật tử hỗ trợ tịnh tài photocopy và tất cả hữu tình.
Nguyện nhờ uy lực của Pháp bảo này, con luôn được sinh đến những nơi Phật Phápđang thịnh hành, gặp thiện tri thứcBồ đề cùng tu học theo chánh pháp; trong tương lai, được gặp Thế TônDi Lặc và tu học theo giáo pháp của Ngài.
Bhikkhu Caràna-Citto Tâm-Hạnh.