KINH KALAMA: LỜI PHẬT DẠY CHO NGƯỜI KALAMA
KALAMA SUTTA: The Instruction To The Kalamas
Translated from the Pali by Soma Thera – Chuyển Ngữ: Nguyễn Văn Tiến
Source-Nguồn: accesstoinsight.org
NGƯỜI KALAMA Ở KESAPUTTA ĐẾN NGHE ĐỨC PHẬT GIẢNG DẠY
1. Tôi nghe như vầy. Có lần Đức Phật, trong khi đi hoằng pháp ở nước Kosala nơi có một cộng đồng rất đông Tỳ Kheo, ngài đi vào một tỉnh nhỏ nơi cư trú của người Kalama, có tên là Kesaputta. Người (bộ lạc) Kamala là các cư dân của Kesaputta: “Đức Thế Tôn Gotama (Cồ Đàm), là một vị tu sĩ, là con trai của dòng họ Sakyans (Thích Ca), trong chuyến đi hoằng pháp ở nước Kosala, ngài đã đến tỉnh nhỏ Kesaputta. Sự nổi tiếng của Đức Thế Tôn đã được lan rộng ra bằng cách sau đây: Đức Thế Tônquả thật là một bậc toàn thiện, ngài là bậc hoàn toàngiác ngộ, ngài có đầy đủ kiến thức và sự thực hành, ngài tuyệt luân, ngài thấu hiểu về các thế giới, không ai so sánh với ngài được, ngài chuyển hóacon người hướng thiện, ngài là bậc thầy của trời và người, tự ngài có sự hiểu biếtrõ ràng qua các trải nghiệm trực tiếp. Đức Thế Tôn đặt ra Giáo Pháp, tốt đẹp ở đoạn đầu, tốt đẹp ở đoạn giữa, và tốt đẹp ở đoạn cuối, Giáo Pháp nầy có ngôn từ và thông điệp đầy ý nghĩa, và tất cả đều hoàn hảo; (qua đời sống của ngài,) ngài chứng minh cuộc sống của người xuất gia thì hoàn toàntrong sạch, và cao quý. Chúng ta gặp được những bậc toàn thiện như vậy, quả thật là một điều tốt đẹp.
2. Người Kamala là các cư dân ở Kesaputta, sau đó họ đã đi đến nơi cư trú của Đức Thế Tôn. Khi đến nơi, một số người tỏ lòng tôn kính (đảnh lễ) ngài, rồi ngồi qua một bên; một số người trao đổi lời thăm hỏi ngài, và sau khi kết thúccuộc nói chuyệnthân thiện đáng nhớ, họ ngồi qua một bên; một số người chắp tayđảnh lễ ngài, rồi họ ngồi qua một bên; một số người cho ngài biết tên và gia đình của họ, rồi họ ngồi qua một bên; một số người không nói gì cả, rồi họ ngồi qua một bên.
NGƯỜI KALAMA Ở KESAPUTTA XIN ĐỨC PHẬT GIẢNG DẠY
3. Người Kamala là các cư dân ở Kesaputta, ngồi một bên thưa với Đức Thế Tôn: “Bạch Thế Tôn, có một số nhà sư và Bà La Môn, đến thăm Kesaputta. Họ chỉ giới thiệu, trình bày, và giải thích những giáo lý của họ; còn những giáo lý của người khác thì bị họ khinh thường, chửi rủa, và chỉ trích thậm tệ. Bạch Thế Tôn, cũng có một số nhà sư và Bà La Môn khác, họ đến thăm Kesaputta. Họ cũng chỉ giới thiệu, trình bày, và giải thích những giáo lý của họ; còn những giáo lý của người khác thì bị họ khinh thường, chửi rủa, và chỉ trích thậm tệ. Bạch Thế Tôn, chúng con có sự nghi ngờ, có sự không chắc chắnliên quan đến những vị nầy. Các nhà sư và Bà La Môn nầy, ai nói thật và ai nói dối đây?”
TIÊU CHUẨN ĐỂ BÁC BỎ (ĐỂ KHÔNG XỬ DỤNG)
4. “Nầy các người Kalama, đấy là chuyện đúng đắn khi quý vị có sự nghi ngờ, có sự không chắc chắn; sự không chắc chắn đã nẩy sinh khi tâm quý vị cảm nhận có điều gì đáng nghi ngờ. Hãy đến đây, nầy các người Kalama. Đừng chấp nhậndựa trên những điều sau đây: những gì mình đã được nghe đi nghe lại nhiều lần; hoặc dựa trêntruyền thống; hoặc dựa trêntin đồn; hoặc dựa trên kinh sách; hoặc dựa trên sự phỏng đoán; hoặc dựa trên một sự thật đã được chấp nhận; hoặc dựa trên sự xét đoánbề ngoài; hoặc dựa trên một thành kiến (về một ý tưởng đã được suy ngẫm); hoặc dựa trên một người xem là có khả năng; hoặc dựa trên ‘một nhà sư là thầy của mình’. Nầy các người Kalama, khi chính quý vị hiểu biết điều sau đây: ‘Những điều nầy là xấu; những điều nầy thì bị chê trách; những điều nầy bị lên án bởi người khôn ngoan; qua sự thực hiện và quan sát, những điều nầy dẫn đến sự đau khổ và bệnh hoạn,’ thì quý vị nên bác bỏ chúng.
THAM LAM, SÂN HẬN VÀ SI MÊ(THAM SÂN SI)
5. “Nầy các người Kalama, quý vị nghĩ gì? Khi người nào có lòng tham lam, thì điều nầy có lợi hay là có hại cho họ?” – “Bạch Thế Tôn, có hại.” – “Nầy các người Kalama, khi người nào có lòng tham lam, tâm họ bị lòng tham lam tràn ngập, tâm họ bị lòng tham lam đánh bại, người nầy sẽ đi giết người, đi trộm cắp, phạm tộità dâm, và nói dối; người nầy cũng xúi giục người khác làm giống như họ. Các điều nầy sẽ làm cho họ đau khổ và bệnh hoạnlâu dài, có đúng không? – “Bạch Thế Tôn, dạ đúng.”
6. “Nầy các người Kalama, quý vị nghĩ gì? Khi người nào có lòng sân hận, thì điều nầy có lợi hay là có hại cho họ?” – “Bạch Thế Tôn, có hại.” – “Nầy các người Kalama, khi người nào có lòng sân hận, tâm họ bị lòng sân hận tràn ngập, tâm họ bị lòng sân hận đánh bại, người nầy sẽ đi giết người, đi trộm cắp, phạm tộità dâm, và nói dối; người nầy cũng xúi giục người khác làm giống như họ. Các điều nầy sẽ làm cho họ đau khổ và bệnh hoạnlâu dài, có đúng không? – “Bạch Thế Tôn, dạ đúng.”
7. “Nầy các người Kalama, quý vị nghĩ gì? Khi người nào có lòng si mê, thì điều nầy có lợi hay là có hại cho họ?” – “Bạch Thế Tôn, có hại.” – “Nầy các người Kalama, khi người nào có lòng si mê, tâm họ bị lòng si mê tràn ngập, tâm họ bị lòng si mê đánh bại, người nầy sẽ đi giết người, đi trộm cắp, phạm tộità dâm, và nói dối; người nầy cũng xúi giục người khác làm giống như họ. Các điều nầy sẽ làm cho họ đau khổ và bệnh hoạnlâu dài, có đúng không? – “Bạch Thế Tôn, dạ đúng.”
8. “Nầy các người Kalama, quý vị nghĩ gì? Những điều (nói trên) nầy tốt hay xấu?” – “Bạch Thế Tôn, dạ xấu.” – “Bị chê trách hay không bị chê trách?” – “Bạch Thế Tôn, bị chê trách.” – “Bị lên án hay được khen ngợi bởi người khôn ngoan?” – “Bạch Thế Tôn, bị lên án.” – “Qua sự thực hiện và quan sát, những điều nầy có dẫn đến đau khổ và bệnh hoạn không? Hoặc là những điều nầy đốt cháy tâm quý vị như thế nào?” – “Qua sự thực hiện và quan sát, những điều nầy dẫn đến đau khổ và bệnh hoạn. Do đó, những điều nầy đốt cháy tâm chúng con tại đây.”
9. “Nầy các người Kalama, vì thế, chúng ta đã nói, những gì chúng ta đã nói trước đây, ‘Hãy đến đây, nầy các người Kalama. Đừng chấp nhậndựa trên những điều sau đây: những gì mình đã được nghe đi nghe lại nhiều lần; hoặc dựa trêntruyền thống; hoặc dựa trêntin đồn; hoặc dựa trên kinh sách; hoặc dựa trên sự phỏng đoán; hoặc dựa trên một sự thật đã được chấp nhận; hoặc dựa trên sự xét đoánbề ngoài; hoặc dựa trên một thành kiến (về một ý tưởng đã được suy ngẫm); hoặc dựa trên một người xem là có khả năng; hoặc dựa trên ‘một nhà sư là thầy của mình’. Nầy các người Kalama, khi chính quý vị hiểu biết điều sau đây: “Những điều nầy là xấu; những điều nầy thì bị chê trách; những điều nầy bị lên án bởi người khôn ngoan; qua sự thực hiện và quan sát, những điều nầy dẫn đến sự đau khổ và bệnh hoạn,” thì quý vị nên bác bỏ chúng.’
TIÊU CHUẨN ĐỂ CHẤP NHẬN(ĐỂ XỬ DỤNG)
10. “Hãy đến đây, nầy các người Kalama. Đừng chấp nhậndựa trên những điều sau đây: những gì mình đã được nghe đi nghe lại nhiều lần; hoặc dựa trêntruyền thống; hoặc dựa trêntin đồn; hoặc dựa trên kinh sách; hoặc dựa trên sự phỏng đoán; hoặc dựa trên một sự thật đã được chấp nhận; hoặc dựa trên sự xét đoánbề ngoài; hoặc dựa trên một thành kiến (về một ý tưởng đã được suy ngẫm); hoặc dựa trên một người xem là có khả năng; hoặc dựa trên ‘một nhà sư là thầy của mình’. Nầy các người Kalama, khi chính quý vị hiểu biết điều sau đây: ‘Những điều nầy là tốt; những điều nầy thì không bị chê trách; những điều nầy được khen ngợi bởi người khôn ngoan; qua sự thực hiện và quan sát, những điều nầy dẫn đến sự hạnh phúc và lợi lạc,’ thì quý vị nên làm và chấp nhận chúng.
KHÔNG THAM LAM, KHÔNG SÂN HẬN VÀ KHÔNG SI MÊ(KHÔNG THAM SÂN SI)
11. “Nầy các người Kalama, quý vị nghĩ gì? Khi người nào không có lòng tham lam, thì điều nầy có lợi hay là có hại cho họ?” – “Bạch Thế Tôn, có lợi.” – “Nầy các người Kalama, khi người nào không có lòng tham lam, tâm họ không bị lòng tham lam tràn ngập, tâm họ không bị lòng tham lam đánh bại, người nầy sẽ không đi giết người, không đi trộm cắp, không phạm tộità dâm, và không nói dối; người nầy cũng khuyên bảo người khác làm giống như họ. Các điều nầy sẽ làm cho họ hạnh phúc và lợi lạclâu dài, có đúng không? – “Bạch Thế Tôn, dạ đúng.”
12. “Nầy các người Kalama, quý vị nghĩ gì? Khi người nào không có lòng sân hận, thì điều nầy có lợi hay là có hại cho họ?” – “Bạch Thế Tôn, có lợi.” – “Nầy các người Kalama, khi người nào không có lòng sân hận, tâm họ không bị lòng sân hận tràn ngập, tâm họ không bị lòng sân hận đánh bại, người nầy sẽ không đi giết người, không đi trộm cắp, không phạm tộità dâm, và không nói dối; người nầy cũng khuyên bảo người khác làm giống như họ. Các điều nầy sẽ làm cho họ hạnh phúc và lợi lạclâu dài, có đúng không? – “Bạch Thế Tôn, dạ đúng.”
13. “Nầy các người Kalama, quý vị nghĩ gì? Khi người nào không có lòng si mê, thì điều nầy có lợi hay là có hại cho họ?” – “Bạch Thế Tôn, có lợi.” – “Nầy các người Kalama, khi người nào không có lòng si mê, tâm họ không bị lòng si mê tràn ngập, tâm họ không bị lòng si mê đánh bại, người nầy sẽ không đi giết người, không đi trộm cắp, không phạm tộità dâm, và không nói dối; người nầy cũng khuyên bảo người khác làm giống như họ. Các điều nầy sẽ làm cho họ hạnh phúc và lợi lạclâu dài, có đúng không? – “Bạch Thế Tôn, dạ đúng.”
14. “Nầy các người Kalama, quý vị nghĩ gì? Những điều (nói trên) nầy tốt hay xấu?” – “Bạch Thế Tôn, dạ tốt.” – “Bị chê trách hay không bị chê trách?” – “Bạch Thế Tôn, không bị chê trách.” – “Bị lên án hay được khen ngợi bởi người khôn ngoan?” – “Bạch Thế Tôn, được khen ngợi.” – “Qua sự thực hiện và quan sát, những điều nầy có dẫn đến hạnh phúc và lợi lạc không? Hoặc là những điều nầy tưới mát tâm quý vị như thế nào?” – “Qua sự thực hiện và quan sát, những điều nầy dẫn đến hạnh phúc và lợi lạc. Do đó, những điều nầy tưới mát tâm chúng con tại đây.”
15. “Nầy các người Kalama, vì thế, chúng ta đã nói, những gì chúng ta đã nói trước đây, ‘Hãy đến đây, nầy các người Kalama. Đừng chấp nhậndựa trên những điều sau đây: những gì mình đã được nghe đi nghe lại nhiều lần; hoặc dựa trêntruyền thống; hoặc dựa trêntin đồn; hoặc dựa trên kinh sách; hoặc dựa trên sự phỏng đoán; hoặc dựa trên một sự thật đã được chấp nhận; hoặc dựa trên sự xét đoánbề ngoài; hoặc dựa trên một thành kiến (về một ý tưởng đã được suy ngẫm); hoặc dựa trên một người xem là có khả năng; hoặc dựa trên ‘một nhà sư là thầy của mình’. Nầy các người Kalama, khi chính quý vị hiểu biết điều sau đây: “Những điều nầy là tốt; những điều nầy thì không bị chê trách; những điều nầy được khen ngợi bởi người khôn ngoan; qua sự thực hiện và quan sát, những điều nầy dẫn đến hạnh phúc và lợi lạc,” thì quý vị nên làm và chấp nhận chúng.’
BỐN CÁCH SỐNGHẠNH PHÚC (SỐNG THEO BỐN CÁCH: TỪ BIHỶ XẢ)
16. “Nầy các người Kalama, đệ tử của những Bậc Cao Quý sống như sau: người nầy không có sự tham lam, không có sự sân hận, không có sự si mê, họ có sự hiểu biếtrõ ràng và có sự tỉnh thức, lòng nhân từ, trong tâm người nầy đang lan rộng khắp nơi, ở phương thứ nhất (trong 4 phương); cũng như thế ở phương thứ hai; cũng như thế ở phương thứ ba; cũng như thế ở phương thứ tư; cũng như thế ở (phương) phía trên, (phương) phía dưới, và (phương) bề ngang; (bởi vì kiếp người trong đó có mọi sinh vật, ở khắp mọi nơi, và sống trên toàn thế giới), lòng nhân từ, trong tâm người nầy đang lan rộng khắp nơi, cùng với lòng hân hoan, rộng lớn, không có giới hạn, không có sự thù hận hay ác ý.
“Lòng trắc ẩn và sự cảm thông, trong tâm người nầy đang lan rộng khắp nơi, ở phương thứ nhất; cũng như thế ở phương thứ hai; cũng như thế ở phương thứ ba; cũng như thế ở phương thứ tư; cũng như thế ở phía trên, phía dưới, và bề ngang; (bởi vì kiếp người trong đó có mọi sinh vật, ở khắp mọi nơi, và sống trên toàn thế giới), lòng trắc ẩn và sự cảm thông, trong tâm người nầy đang lan rộng khắp nơi, cùng với lòng hân hoan, rộng lớn, không có giới hạn, không có sự thù hận hay ác ý.
“Lòng hoan hỷ, trong tâm người nầy đang lan rộng khắp nơi, ở phương thứ nhất; cũng như thế ở phương thứ hai; cũng như thế ở phương thứ ba; cũng như thế ở phương thứ tư; cũng như thế ở phía trên, phía dưới, và bề ngang; (bởi vì kiếp người trong đó có mọi sinh vật, ở khắp mọi nơi, và sống trên toàn thế giới), lòng hoan hỷ, trong tâm người nầy đang lan rộng khắp nơi, cùng với lòng hân hoan, rộng lớn, không có giới hạn, không có sự thù hận hay ác ý.
“Lòng thanh thản và sự bình yên, trong tâm người nầy đang lan rộng khắp nơi, ở phương thứ nhất; cũng như thế ở phương thứ hai; cũng như thế ở phương thứ ba; cũng như thế ở phương thứ tư; cũng như thế ở phía trên, phía dưới, và bề ngang; (bởi vì kiếp người trong đó có mọi sinh vật, ở khắp mọi nơi, và sống trên toàn thế giới), lòng thanh thản và sự bình yên, trong tâm người nầy đang lan rộng khắp nơi, cùng với lòng hân hoan, rộng lớn, không có giới hạn, không có sự thù hận hay ác ý.
BỐN NIỀM VUI (NHỜ CÓ NIỀM AN ỦI, VÀ CÓ SỰ HỖ TRỢ)
17. “Nầy các người Kalama, đệ tử của những Bậc Cao Quý sống với tâm không có sự tham lam, tâm họ không có sự sân hận, tâm họ không có sự nhơ nhuốc, và tâm họ trong sạch, họ là người tìm thấy bốn niềm vui, ở đây và bây giờ.
“‘Giả sử vào kiếp sau, khi nhân trổ quả, người nầy phải gánh chịu kết quả của những việc làm thiện hoặc ác. Sau khi chết, khi thân thể họ bắt đầu tan rã, người nầy sẽ sinh lên cõi trời, nghĩa là họ sống trong một trạng tháian lạc.’ Đây là niềm vui thứ nhất mà họ tìm thấy.
“‘Giả sử không có kiếp sau, khi nhân không trổ quả, khi không có kết quả của những việc làm thiện hoặc ác. Tuy nhiên, trong kiếp nầy, ở đây và bây giờ, người nầy sống không có hận thù, sống không có ác ý, người nầy giữ cho mình được an toàn, khỏe mạnh, và hạnh phúc.’ Đây là niềm vui thứ nhì mà họ tìm thấy.
“‘Giả sử kết quả của việc ác xảy ra cho người làm ác. Tuy nhiên, người nầy đã không làm ác với ai cả. Vì thế, kết quả của việc ác không thể ảnh hưởng đến người nầy được, khi họ không có hành động xấu xa:’ Đây là niềm vui thứ ba mà họ tìm thấy.
“‘Giả sử kết quả của việc ác không xảy ra cho người làm ác. Người nầy nhận biết họ trong sạch trong bất cứ trường hợp nào.’ Đây là niềm vui thứ tư mà họ tìm thấy.
“Nầy các người Kalama, đệ tử của những Bậc Cao Quý sống với tâm không có sự tham lam, tâm họ không có sự sân hận, tâm họ không có sự nhơ nhuốc, và tâm họ trong sạch, họ là người tìm thấy bốn niềm vui, ở đây và bây giờ.
(NGƯỜI KALAMA TRẢ LỜIĐỨC PHẬT QUA NHỮNG ĐOẠN VĂN DƯỚI ĐÂY)
“Câu chuyện là như thế, Bạch Thế Tôn. Câu chuyện là như thế, Bậc Tuyệt Luân. Bạch Thế Tôn, đệ tử của những Bậc Cao Quý sống với tâm không có sự tham lam, tâm họ không có sự sân hận, tâm họ không có sự nhơ nhuốc, và tâm họ trong sạch, họ là người tìm thấy bốn niềm vui, ở đây và bây giờ.
“‘Giả sử vào kiếp sau, khi nhân trổ quả, người nầy phải gánh chịu kết quả của những việc làm thiện hoặc ác. Sau khi chết, khi thân thể họ bắt đầu tan rã, người nầy sẽ sinh lên cõi trời, nghĩa là họ sống trong một trạng tháian lạc.’ Đây là niềm vui thứ nhất mà họ tìm thấy.
“‘Giả sử không có kiếp sau, khi nhân không trổ quả, khi không có kết quả của những việc làm thiện hoặc ác. Tuy nhiên, trong kiếp nầy, ở đây và bây giờ, người nầy sống không có hận thù, sống không có ác ý, người nầy giữ cho mình được an toàn, khỏe mạnh, và hạnh phúc.’ Đây là niềm vui thứ nhì mà họ tìm thấy.
“‘Giả sử kết quả của việc ác xảy ra cho người làm ác. Tuy nhiên, người nầy đã không làm ác với ai cả. Vì thế, kết quả của việc ác không thể ảnh hưởng đến người nầy được, khi họ không có hành động xấu xa:’ Đây là niềm vui thứ ba mà họ tìm thấy.
“‘Giả sử kết quả của việc ác không xảy ra cho người làm ác. Người nầy nhận biết họ trong sạch trong bất cứ trường hợp nào.’ Đây là niềm vui thứ tư mà họ tìm thấy.
“Bạch Thế Tôn, đệ tử của những Bậc Cao Quý sống với tâm không có sự tham lam, tâm họ không có sự sân hận, tâm họ không có sự nhơ nhuốc, và tâm họ trong sạch, họ là người tìm thấy bốn niềm vui, ở đây và bây giờ.
“Bạch Thế Tôn, kỳ diệu thay! Bạch Thế Tôn, kỳ diệu thay! Bạch Thế Tôn, như thể một người lật những gì bị nằm úp nay được quay mặt lên, hoặc như thể những gì bị che dấu nay được mở ra, hoặc như thể một người đang đi lạc được chỉ đường, hoặc như thể người đi trong đêm tối nay có ngọn đèn, họ có sự suy nghĩ là, ‘Những người nào có mắt (nhờ có ngọn đèn), sẽ nhìn thấy những vật gì có thể trông thấy được’, cũng như Giáo Pháp đã được giải thíchrõ ràng và chi tiết qua nhiều cách khác nhau (để dẫn dắt mọi người) bởi Đức Thế Tôn. Bạch Thế Tôn, chúng con xin quy yĐức Thế Tôn, quy y Pháp, và quy y Tăng Đoàn. Bạch Thế Tôn, xin ngài xem chúng con như là những Phật Tửquy ysuốt đời, kể từ ngày hôm nay.”
Translated from the Pali by Soma Thera
Source-Nguồn: accesstoinsight.org
1. I heard thus. Once the Blessed One, while wandering in the Kosala country with a large community of bhikkhus, entered a town of the Kalama people called Kesaputta. The Kalamas who were inhabitants of Kesaputta: “Reverend Gotama, the monk, the son of the Sakyans, has, while wandering in the Kosala country, entered Kesaputta. The good repute of the Reverend Gotama has been spread in this way: Indeed, the Blessed One is thus consummate, fully enlightened, endowed with knowledge and practice, sublime, knower of the worlds, peerless, guide of tamable men, teacher of divine and human beings, which he by himself has through direct knowledge understood clearly. He set forth the Dhamma, good in the beginning, good in the middle, good in the end, possessed of meaning and the letter, and complete in everything; and he proclaims the holy life that is perfectly pure. Seeing such consummate ones is good indeed.”
2. Then the Kalamas who were inhabitants of Kesaputta went to where the Blessed One was. On arriving there some paid homage to him and sat down on one side; some exchanged greetings with him and after the ending of cordial memorable talk, sat down on one side; some saluted him raising their joined palms and sat down on one side; some announced their name and family and sat down on one side; some without speaking, sat down on one side.
THE KALAMAS OF KESAPUTTA ASK FOR GUIDANCE FROM THE BUDDHA
3. The Kalamas who were inhabitants of Kesaputta sitting on one side said to the Blessed One: “There are some monks and brahmans, venerable sir, who visit Kesaputta. They expound and explain only their own doctrines; the doctrines of others they despise, revile, and pull to pieces. Some other monks and brahmans too, venerable sir, come to Kesaputta. They also expound and explain only their own doctrines; the doctrines of others they despise, revile, and pull to pieces. Venerable sir, there is doubt, there is uncertainty in us concerning them. Which of these reverend monks and brahmans spoke the truth and which falsehood?”
THE CRITERION FOR REJECTION
4. “It is proper for you, Kalamas, to doubt, to be uncertain; uncertainty has arisen in you about what is doubtful. Come, Kalamas. Do not go upon what has been acquired by repeated hearing; nor upon tradition; nor upon rumor; nor upon what is in a scripture; nor upon surmise; nor upon an axiom; nor upon specious reasoning; nor upon a bias toward a notion that has been pondered over; nor upon another’s seeming ability; nor upon the consideration, ‘The monk is our teacher.’ Kalamas, when you yourselves know: ‘These things are bad; these things are blamable; these things are censured by the wise; undertaken and observed, these things lead to harm and ill,’ abandon them.
GREED, HATE, AND DELUSION
5. “What do you think, Kalamas? Does greed appear in a man for his benefit or harm?” — “For his harm, venerable sir.” — “Kalamas, being given to greed, and being overwhelmed and vanquished mentally by greed, this man takes life, steals, commits adultery, and tells lies; he prompts another too, to do likewise. Will that be long for his harm and ill?” — “Yes, venerable sir.”
6. “What do you think, Kalamas? Does hate appear in a man for his benefit or harm?” — “For his harm, venerable sir.” — “Kalamas, being given to hate, and being overwhelmed and vanquished mentally by hate, this man takes life, steals, commits adultery, and tells lies; he prompts another too, to do likewise. Will that be long for his harm and ill?” — “Yes, venerable sir.”
7. “What do you think, Kalamas? Does delusion appear in a man for his benefit or harm?” — “For his harm, venerable sir.” — “Kalamas, being given to delusion, and being overwhelmed and vanquished mentally by delusion, this man takes life, steals, commits adultery, and tells lies; he prompts another too, to do likewise. Will that be long for his harm and ill?” — “Yes, venerable sir.”
8. “What do you think, Kalamas? Are these things good or bad?” — “Bad, venerable sir” — “Blamable or not blamable?” — “Blamable, venerable sir.” — “Censured or praised by the wise?” — “Censured, venerable sir.” — “Undertaken and observed, do these things lead to harm and ill, or not? Or how does it strike you?” — “Undertaken and observed, these things lead to harm and ill. Thus it strikes us here.”
9. “Therefore, did we say, Kalamas, what was said thus, ‘Come Kalamas. Do not go upon what has been acquired by repeated hearing; nor upon tradition; nor upon rumor; nor upon what is in a scripture; nor upon surmise; nor upon an axiom; nor upon specious reasoning; nor upon a bias toward a notion that has been pondered over; nor upon another’s seeming ability; nor upon the consideration, “The monk is our teacher.” Kalamas, when you yourselves know: “These things are bad; these things are blamable; these things are censured by the wise; undertaken and observed, these things lead to harm and ill,” abandon them.’
THE CRITERION FOR ACCEPTANCE
10. “Come, Kalamas. Do not go upon what has been acquired by repeated hearing; nor upon tradition; nor upon rumor; nor upon what is in a scripture; nor upon surmise; nor upon an axiom; nor upon specious reasoning; nor upon a bias toward a notion that has been pondered over; nor upon another’s seeming ability; nor upon the consideration, ‘The monk is our teacher.’ Kalamas, when you yourselves know: ‘These things are good; these things are not blamable; these things are praised by the wise; undertaken and observed, these things lead to benefit and happiness,’ enter on and abide in them.
ABSENCE OF GREED, HATE, AND DELUSION
11. “What do you think, Kalamas? Does absence of greed appear in a man for his benefit or harm?” — “For his benefit, venerable sir.” — “Kalamas, being not given to greed, and being not overwhelmed and not vanquished mentally by greed, this man does not take life, does not steal, does not commit adultery, and does not tell lies; he prompts another too, to do likewise. Will that be long for his benefit and happiness?” — “Yes, venerable sir.”
12. “What do you think, Kalamas? Does absence of hate appear in a man for his benefit or harm?” — “For his benefit, venerable sir.” — “Kalamas, being not given to hate, and being not overwhelmed and not vanquished mentally by hate, this man does not take life, does not steal, does not commit adultery, and does not tell lies; he prompts another too, to do likewise. Will that be long for his benefit and happiness?” — “Yes, venerable sir.”
13. “What do you think, Kalamas? Does absence of delusion appear in a man for his benefit or harm?” — “For his benefit, venerable sir.” — “Kalamas, being not given to delusion, and being not overwhelmed and not vanquished mentally by delusion, this man does not take life, does not steal, does not commit adultery, and does not tell lies; he prompts another too, to do likewise. Will that be long for his benefit and happiness?” — “Yes, venerable sir.”
14. “What do you think, Kalamas? Are these things good or bad?” — “Good, venerable sir.” — “Blamable or not blamable?” — “Not blamable, venerable sir.” — “Censured or praised by the wise?” — “Praised, venerable sir.” — “Undertaken and observed, do these things lead to benefit and happiness, or not? Or how does it strike you?” — “Undertaken and observed, these things lead to benefit and happiness. Thus it strikes us here.”
15. “Therefore, did we say, Kalamas, what was said thus, ‘Come Kalamas. Do not go upon what has been acquired by repeated hearing; nor upon tradition; nor upon rumor; nor upon what is in a scripture; nor upon surmise; nor upon an axiom; nor upon specious reasoning; nor upon a bias toward a notion that has been pondered over; nor upon another’s seeming ability; nor upon the consideration, “The monk is our teacher.” Kalamas, when you yourselves know: “These things are good; these things are not blamable; these things are praised by the wise; undertaken and observed, these things lead to benefit and happiness,” enter on and abide in them.’
THE FOUR EXALTED DWELLINGS
16. “The disciple of the Noble Ones, Kalamas, who in this way is devoid of coveting, devoid of ill will, undeluded, clearly comprehending and mindful, dwells, having pervaded, with the thought of amity, one quarter; likewise the second; likewise the third; likewise the fourth; so above, below, and across; he dwells, having pervaded because of the existence in it of all living beings, everywhere, the entire world, with the great, exalted, boundless thought of amity that is free of hate or malice.
“He lives, having pervaded, with the thought of compassion, one quarter; likewise the second; likewise the third; likewise the fourth; so above, below, and across; he dwells, having pervaded because of the existence in it of all living beings, everywhere, the entire world, with the great, exalted, boundless thought of compassion that is free of hate or malice.
“He lives, having pervaded, with the thought of gladness, one quarter; likewise the second; likewise the third; likewise the fourth; so above, below, and across; he dwells, having pervaded because of the existence in it of all living beings, everywhere, the entire world, with the great, exalted, boundless thought of gladness that is free of hate or malice.
“He lives, having pervaded, with the thought of equanimity, one quarter; likewise the second; likewise the third; likewise the fourth; so above, below, and across; he dwells, having pervaded because of the existence in it of all living beings, everywhere, the entire world, with the great, exalted, boundless thought of equanimity that is free of hate or malice.
THE FOUR SOLACES
17. “The disciple of the Noble Ones, Kalamas, who has such a hate-free mind, such a malice-free mind, such an undefiled mind, and such a purified mind, is one by whom four solaces are found here and now.
“‘Suppose there is a hereafter and there is a fruit, result, of deeds done well or ill. Then it is possible that at the dissolution of the body after death, I shall arise in the heavenly world, which is possessed of the state of bliss.’ This is the first solace found by him.
“‘Suppose there is no hereafter and there is no fruit, no result, of deeds done well or ill. Yet in this world, here and now, free from hatred, free from malice, safe and sound, and happy, I keep myself.’ This is the second solace found by him.
“‘Suppose evil (results) befall an evil-doer. I, however, think of doing evil to no one. Then, how can ill (results) affect me who do no evil deed?’ This is the third solace found by him.
“‘Suppose evil (results) do not befall an evil-doer. Then I see myself purified in any case.’ This is the fourth solace found by him.
“The disciple of the Noble Ones, Kalamas, who has such a hate-free mind, such a malice-free mind, such an undefiled mind, and such a purified mind, is one by whom, here and now, these four solaces are found.”
(BELOW ARE THE PARAGRAPHS IN WHICH THE KALAMAS ANSWER THE BUDDHA)
“So it is, Blessed One. So it is, Sublime one. The disciple of the Noble Ones, venerable sir, who has such a hate-free mind, such a malice-free mind, such an undefiled mind, and such a purified mind, is one by whom, here and now, four solaces are found.
“‘Suppose there is a hereafter and there is a fruit, result, of deeds done well or ill. Then it is possible that at the dissolution of the body after death, I shall arise in the heavenly world, which is possessed of the state of bliss.’ This is the first solace found by him.
“‘Suppose there is no hereafter and there is no fruit, no result, of deeds done well or ill. Yet in this world, here and now, free from hatred, free from malice, safe and sound, and happy, I keep myself.’ This is the second solace found by him.
“‘Suppose evil (results) befall an evil-doer. I, however, think of doing evil to no one. Then, how can ill (results) affect me who do no evil deed?’ This is the third solace found by him.
“‘Suppose evil (results) do not befall an evil-doer. Then I see myself purified in any case.’ This is the fourth solace found by him.
“The disciple of the Noble Ones, venerable sir, who has such a hate-free mind, such a malice-free mind, such an undefiled mind, and such a purified mind, is one by whom, here and now, these four solaces are found.
“Marvelous, venerable sir! Marvelous, venerable sir! As if, venerable sir, a person were to turn face upward what is upside down, or to uncover the concealed, or to point the way to one who is lost or to carry a lamp in the darkness, thinking, ‘Those who have eyes will see visible objects,’ so has the Dhamma been set forth in many ways by the Blessed One. We, venerable sir, go to the Blessed One for refuge, to the Dhamma for refuge, and to the Community of Bhikkhus for refuge. Venerable sir, may the Blessed One regard us as lay followers who have gone for refuge for life, from today.”
Bản để in:
KalamaSutta_1
Bài đọc thêm:
Kinh Kalama (Sư Tâm Pháp dịch)